• Mở ứng dụng
  • Chọn điểm đến
  • Vi vu xứ Đài mùa thu tháng 10 – đầy kỉ niệm khó quên

    Klook Team
    Klook Team
    Last updated 14/3/2020
    vi vu xu dai mua thu thang 10 day ki niem kho quen 0
    Bài dự thi Cuộc thi viết và chia sẻ về du lịch “Tự Do Khám Phá – Theo cách bạn muốn” của bạn Hương Ly, chia sẻ kinh nghiệm du lịch tự túc Đài Loan.
    – – – – –
    Hi vọng những chia sẻ về chuyến đi Đài Loan của mình dưới đây sẽ giúp ích đôi chút cho chuyến chinh phục xứ sở trà sữa của các bạn sau này.
    Chuẩn bị – Luôn là bước quan trọng nhất trong mọi hành trình của mình
    Kinh tế không phải là điểm mạnh của mình vì vậy mọi chuyến đi nước ngoài mình đều cân nhắc khá kỹ lưỡng về các vấn đề vé máy bay, chỗ ở và phương tiện di chuyển.

    Visa và các thủ tục liên quan

    Mình vừa đi Hàn năm ngoái nên xin E-Visa trên website của đại sứ quán Đài Loan rất nhanh và tiện lợi. Chỉ 5 phút là đã có tấm giấy thông hành sang với quốc đảo xinh đẹp. Các bạn đã có visa Hàn rồi thì vào mục xin miễn thị thực tại link và làm theo hướng dẫn, có lựa chọn tiếng Việt luôn nên không có gì lo lắng nhé.
    Bạn nào chưa có visa Hàn hay Mỹ, Canada, Nhật Bản, Australia, New Zealand, Anh, các nước Schengen vui lòng đọc hướng dẫn ở link trên để chuẩn bị hồ sơ đầy đủ nha.

    Vé máy bay và hành lý

    Nhóm mình đã có ý định đi từ trước nên cứ có dịp khuyến mãi 0 đồng của Vietjet là nhóm mình tranh thủ vào xem vé. Sau vài ngày chật vật thì may mắn đã mỉm cười, mình đã mua được cặp vé khứ hồi Hà Nội – Đài Bắc chỉ với 2700K, đã bao gồm thuế phí, không bao gồm hành lý ký gửi. Nếu có kế hoạch đi du lịch Đài Loan, bạn nên săn vé trước và chọn các thời điểm khuyến mãi 0 đồng của các hãng bay để mua thì sẽ tiết kiệm được 1 khoản không hề nhỏ cho các chi phí khác trong chuyến đi của bạn.
    Về hành lý ký gửi, bạn nên đặt mua trước qua website sẽ rẻ hơn so với mua trực tiếp tại sân bay (Ai hay đi chắc đều biết hết rồi hihi). Tùy quy định của từng hãng bay mà bạn cân nhắc nên mua thêm hành lý ra sao. Mình bay Vietjet và vé đã mua trước tận 4, 5 tháng nhưng hành lý ký gửi thì gần đến lúc đi mình mới lên web đặt, vì còn xem thời tiết gần lúc đi, tình hình thực tế để xem mang đồ nhiều hay ít. 

    Nơi ở cho toàn bộ chuyến đi

    Theo ý kiến của số đông và do không được nghỉ làm nhiều nên mình chọn Đài Bắc và Hồ Nhật Nguyệt cho chuyến đi lần này. Mình đã sử dụng Airbnb để book chỗ ở vài lần và rất thích dịch vụ của trang này. Vì vậy mình đã lục tung website này lên thêm một lần nữa để tìm căn phòng ưng ý. Nhóm mình đặt ra những tiêu chí sau cho nơi ở: nhà vệ sinh sạch sẽ, điện, nước nóng lạnh tiện nghi, ở gần bến tàu điện ngầm và khu trung tâm mua sắm. Cuối cùng, tới gần lúc đi mình đã thức đến 2 giờ sáng để tìm nhà và đã tìm được 1 căn chung cư trên tầng 8, nằm ngay giữa Line Đỏ của chợ Ximending, cách bến tàu điện ngầm Ximen 2 phút đi bộ. Giá cả cũng rất ổn, rơi vào khoảng 1000K/đêm cho 3 người.

    Phương tiện di chuyển xuyên suốt chuyến đi

    Tất nhiên sẽ là tàu điện ngầm và xe buýt. Các bạn mua trước thẻ MRT EasyCard trên Klook sẽ rẻ hơn đó hoặc là đến sân bay mua nhưng sẽ đắt hơn chút. Ngoài ra, bạn nào có kế hoạch đi tàu THSR xuống Đài Trung hay Cao Hùng thì nên mua trên Klook để tiết kiệm thêm 1 khoản nữa nha.
    Mình chọn 2 phương tiện này không chỉ vì giá cả rất kinh tế mà mình thực sự thích cảm giác ngồi trên các phương tiện công cộng, sau đó thong thả đi bộ ngắm phố rồi đến các điểm thăm quan. Chỉ có như vậy mình mới thấy hết được văn hóa, không khí, nét sống đặc trưng của người địa phương. Đó thực sự là phần mình luôn thích nhất trong tất cả các chuyến đi.

    Mạng Wifi và Sim 4G

    Cái này mình chắc chắn bạn nên mua trước trên Klook sẽ rẻ hơn tại sân bay. Cách dùng cũng đơn giản và rất tiện lợi. Mình chọn mua Sim 4G vì chỉ cần lắp vào là có mạng ngay chứ không nhiều bước như sim ở Hàn. Hơn nữa, dùng sim sẽ tiện hơn vì mình lo xa, nhỡ có lạc các bạn còn liên lạc được với nhau 😀
    Mọi thứ đã sẵn sàng: Việc của mình là BAY

    Ngày 1: Hà Nội – Đào Viên và hành trình truy tìm “The Secret Garden” – Secret như chính cái tên của nó vậy

    Đặt nhà trên Airbnb hay thật đấy và lần này thì thật sự đặc biệt HAY HO. Bay từ Hà Nội lúc 14:05 và ra khỏi sân bay Đào Viên lúc 18:00. Lý do đơn giản là sân bay quá đông nên thủ tục nhập cảnh rất lâu. Từ sân bay về đến ga Ximen mình ở mất khoảng 1h và tìm nhà mất 3h vì cả mấy đứa đều thuộc nhóm mù đường bẩm sinh từ Hà Nội rồi.
    Chuyện là sau khi đặt phòng thì gần đến ngày bạn sang bên đó, chủ nhà mới gửi mã khóa nhà hoặc cách lấy chìa khóa nhà cho bạn. Và khi nhận được hướng dẫn thì trớ trêu thay, mình đã chủ quan không đọc trước cho đến lúc đặt chân lên đất bạn. Thế là nhiệm vụ ra đời: cần tìm 1 cái phòng gần Exit 2 Ga Ximen để lấy chìa khóa và đi đến nhà đã book ngay bên đường đối diện, trong trung tâm chợ. Nghe có vẻ dễ, nhưng để nghiệm ra cái sự dễ ấy, chúng tớ đã loanh quanh suốt buổi tối đầu tiên ở cái ga Ximen đó. Số nhà trong chỉ dẫn rất rõ nhưng thực tế số nhà bên Đài nhỏ xíu như cái bao thuốc lá, lại gắn ở cột nhà chứ không gắn ở giữa và trên cổng như bên mình. Vì vậy, sau một hồi hỏi han các thứ chúng tớ đã luận ra là phải đi vào cái chung cư ngay sát cạnh ga, tìm cái quán tên Dosuper Foods và căn phòng giữ khóa nằm sát cạnh đấy. Nhưng khổ nỗi cái quán có 2 cổng, còn phòng giữ chìa khóa chỉ có 1 cửa hướng ra ngoài và đương nhiên chúng tớ đã đi vào trong. May thay có bác bảo vệ già tốt bụng thấy mấy con bò lạc ngó nghiêng xông thẳng vào chợ lúc chợ đã tàn, nên vội chạy ra giúp. Khu này nhiều khách du lịch nước ngoài nên chắc bác quen rồi và nói tiếng Anh kha khá. Bác chỉ nói key words nhưng rất chuẩn và dễ hiểu. Cuối cùng bác dẫn ra cái phòng giữ chìa khóa sau khi trao đổi một hồi. Thật sự choáng ngợp vì đây là lần đầu tiên chúng tớ thấy một căn phòng toàn là các hộp khóa như thế. Các hộp nhựa có mã khóa xếp san sát nhau thành từng dãy, mỗi một hộp đều có ghi số hiệu bên ngoài để phân biệt hộp nào là khóa của nhà nào. Nhưng cái quan trọng là sau khi xoay đúng 4 số trong hướng dẫn rồi, hộp khóa vẫn không mở ra. Và tèn tén ten, chúng tớ lại loay hoay tiếp. Sau một hồi không mở được hộp khóa, gọi điện cho chủ nhà thì không thấy bắt máy, chúng tớ lại chạy tán loạn tìm bác bảo vệ. May quá bác vẫn ở quanh đó và bác đã giúp gọi điện cho chủ nhà bằng điện thoại của bác. Đáng yêu nhất là chúng mình nghe bập bõm được vài câu tiếng Trung, bác gọi tụi mình là “ba cô gái trẻ” (nghe bằng tiếng Trung hay hay sao ý), sau đó là đang không mở được hộp khóa gì gì đó hihi. Sau khi hỏi 1 hồi xong thì vẫn không sao mở được khóa dù bọn mình đã dùng hết sức bình sinh để kéo chốt hộp khóa xuống. Thế rồi thật tình cờ mình vừa kéo vừa đẩy cái nắp đen xuống, vậy là khóa rơi ra. Còn tụi mình thì mừng rơi nước mắt. Tiếp đó là lơ ngơ đi tìm nhà. Đi xuyên hết dãy chợ này đến dãy chợ kia nhưng cái chấm tròn trên google map vẫn đi sai hướng. Hỏi người dân cũng mỗi người chỉ một hướng. Đến khi chợ đã vãn người qua lại, và khi đã bình tĩnh đọc kĩ hướng dẫn thì tụi mình đã tìm thấy cái biển ghi tên như trong hình. Chỉ đơn giản là nó màu đen và lại bé tẹo lọt thỏm giữa tòa chung cư to oành.
    Nhưng nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc ở đây. Vì muốn dùng thang máy lên tầng của mình thì cần chìa khóa quẹt vào hộp chíp từ trên thang mà chìa khóa của mình quẹt mãi không bấm được tầng 8. Duy nhất tầng 8 không lên được. Còn lại tất cả các tầng đều lên được. Bất lực lắm rồi vì đã 10h đêm. Nếu lúc đó có thêm ai đi cùng mà họ quay được cảnh 3 con dở hơi cứ đi ra đi vào 3 cái thang máy xong lơ nga lơ ngơ thì chắc giờ có cái clip vui phải biết. Kết quả là hết người này đến người kia giúp không sao bấm được tầng 8, cho đến khi một người dân sống ở tòa chung cư đó chỉ cho mình cái hộp chíp khác màu ghi – hộp chíp ngay bên dưới cái hộp màu đen mình đã quẹt trước đó – và tầng 8 thẳng tiến.
    Cuối cùng khu vườn hoa hồng bí mật của mình đã hiện ra với ba đứa đang như chết đói. Tinh thần vẫn đang ngút trời nên mấy bạn trẻ phi ngay ra chợ và ăn được một số thứ rất hay ho: lạp xưởng tỏi cay – ăn xong rồi nghiện nên tối nào đi về cũng ăn, hoa quả các loại, mì thịt viên,…..

    Ngày 2: Công viên 1914, Long Sơn Tự, Đạm Thủy

    Công viên 1914
    Công viên rất rộng và nhiều bãi cỏ, cây xanh để dạo mát. Ngoài ra còn có nhiều mảng tường bụi bụi và chất để check in sống ảo. Ngay lối ra tàu điện ngầm còn có món bánh chuối và bánh trứng thơm nức. Cái bụng và mũi của chúng tớ kết bánh trứng, nhưng mắt lại hướng về bánh chuối nên đã mua nhầm bánh chuối, xong phát hiện ra cái mùi mình ngửi thấy là của hàng đằng sau.
    Long Sơn Tự
    Ấn tượng đầu tiên về nơi này là sự cổ kính, thiêng liêng và những kiến trúc gỗ đã sờn bạc làm cho mình có cảm giác như đang đặt chân về một thời quá khứ xa xưa. Lại thêm mùi nhang trong các lư hương làm mình càng thêm yêu cái phong vị ấy. Hương ở đây người ta phát mỗi người một cây và ai muốn thắp thì tự ra xin rồi ra chỗ nến đang thắp sẵn để châm. Một người mà lấy hộ cho nhiều người cũng không được. Mọi người vào lễ hay thăm quan đều xếp hàng đi lại nghiêm túc nên nơi đây luôn giữ được vẻ thanh tịnh. Thật đáng ngưỡng mộ cách họ bảo vệ và giữ gìn di sản văn hóa.
    Ấn tượng thứ hai là trước cổng Long Sơn Tự còn có vòng tròn biểu tượng 12 chòm sao rất bự nữa. Mọi người nhớ ghé và check in với cung của mình nha.
    Đạm Thủy
    Dự định đến đây để ngắm hoàng hôn và ăn hải sản nhưng có vẻ hoàng hôn ở đây tắt khá sớm. Mình đến cảng lúc hơn 4h nhưng hoàng hôn đã xuống đến bên kia chân trời rồi, chỉ còn nhìn thấy viền sáng đỏ hồng. Gió ở cảng khá lớn và lạnh nhưng cảm giác rất yên bình. Vì chỉ dành một buổi xế chiều và tối ở đây nên nhóm mình không đi hết được cảng mà chỉ tập trung vào chợ đêm và đi dạo quanh cảng. Chỉ có thể thốt lên là quá tuyệt. Mực ở đây rất ngon và tươi. Mình kết nhất là món mực nướng tương ớt, vì không tẩm ướp thêm gì và là nướng xong cho sốt tương ớt lên nên không hề ngấy. Giá cũng hạt dẻ 150k/con. Ngoài ra còn có khoai tây chiên 30cm và kem quả lừa Thổ Nhĩ Kì (tên này là mình đặt thôi nhé). Bạn nào thích có thể làm cái clip vui nhộn cho quả kem này chắc cũng kha khá view.
    Cảng biển Đạm Thủy một chiều tháng 10

    Ngày 3: Cửu Phần, Thập Phần và mì bò Yongkang

    Làng cổ Cửu Phần
    Cửu Phần là một ngôi làng nhỏ nằm trên núi. Đường đi lên đây rất đẹp. Mình ngủ một mạch từ đoạn trong thành phố cho đến tận khi mở mắt ra, một bên đã là biển rộng xanh ngắt và nắng đang lan tỏa trên khắp mặt biển, vàng lóng lánh. Mình rất thích các kiến trúc cổ nên Cửu Phần cũng là một điểm đến yêu thích của mình. Phố cổ nhỏ mà khách rất đông. Các bạn cứ tưởng tượng như là đường Hà Nội, Sài Gòn giờ cao điểm vậy, nhích từng bước chân trong vài phút luôn. Dọc hai bên đường là bao la bát ngát những hàng quán bán đủ các thứ lưu niệm, trà, đồ ăn,…
    Do đông và sau đó mưa nên mình không có kiểu sống ảo nào ở đây ngoài đồ ăn. Tụi mình còn tình cờ vào nghỉ tại một condom store và tưởng đó là hàng đồ chơi trẻ em vì nhìn từ ngoài vào quá ư là màu sắc. Vào đến cổng rồi thì mới nhận ra là không phải 🙂
    Thập Phần
    Hội mình không đi nhiều điểm lắm, có thể ở lại những điểm mình thích lâu hơn và cắt bớt những điểm khác nếu không đủ thời gian. Vì vậy mình dành gần như nguyên ngày cho Cửu Phần, và di chuyển sang Thập Phần lúc hoàng hôn đang dần xuống. Thêm một trải nghiệm đáng nhớ nữa cho chuyến đi lần này, đó là thử đi tàu trên chính nhánh Pingxi – nơi mà các bạn hay đứng thả đèn và chụp hình ý. Vì là chuyến tàu đường sắt địa phương và đã khá lâu rồi nên các chuyến rất thưa nhau. Một tiếng mới có một chuyến. Tàu lăn bánh trên tuyến đường Pingxi rất chậm rãi và yên ả như cái không khí buổi xế chiều ấy vậy. Và trời tối dần, yên tĩnh. Chỉ còn tiếng bánh sắt xe lửa, tiếng còi tàu và rồi cứ thế tụi mình dừng chân tại Thập Phần lúc nào không hay.
    Hai bên đường lấp lánh đèn thiên đăng nhiều màu sắc bay lên từng đợt. Rất nhiều bạn trẻ ra đường tàu chụp hình ở ngay ga mình xuống. Đi tiến lên trên một đoạn khá xa là nơi mọi người đang thả đèn trời và cầu nguyện. Có rất nhiều hàng bán đèn ở đoạn đường này. Chúng mình chọn một quán ngay đầu dãy và bắt đầu chắp bút viết, và ngày sau đó được một anh nhân viên của tiệm châm nến cho đèn và bắt tạo dáng các kiểu, thậm chí còn tư vấn các kiểu pose hình rồi mới cho thả. Đáng yêu hết sức. Lúc về, mình quay lại cái ga xuống và phát hiện ra một con ngõ dốc và cao rất đẹp. Nhìn nó là nhớ ngay đến con ngõ huyền thoại của Đà Lạt trong phim Tháng năm rực rỡ. Chỉ tiếc là chưa kịp chụp gì thì tàu đã đến.
    Mì bò Yongkang
    Rời Thập Phần vào lúc trời đã tối, trong đầu cả ba đứa tụi mình chỉ quanh quẩn chữ đói. Kế hoạch là chạy thẳng đến Yongkang với mì bò và snowflake mango. Tụi mình quay trở lại ga Ruifang, bắt chuyến buýt 1062 quay trở về thành phố. Nhưng chiều về xe không trả tại điểm đón như lúc sáng, mình chỉ nhớ có đi qua chợ đêm Raohe một đoạn và xuống ga gần đó. Trời bắt đầu lất phất mưa nhưng may là từ ga vào đến phố Yongkang không xa.
    Mới 8 giờ tối nhưng quán mì bò gia truyền nổi tiếng từ năm 1963 đã đóng cửa nên nhóm mình đã chọn một quán khác ngay trên phố. Không biết quán gia truyền ngon đến mức nào nhưng mì bò Yongkang nổi tiếng quả không ngoa. Ngon tuyệt. Nước hầm ngọt và thơm mùi gia vị lẫn hành tươi quyện với những sợi mì tươi đậm vị lúa mì nguyên chất.

    Ngày 4: Hồ Nhật Nguyệt

    Đặt chân đến đây rồi thì mình tin là mắt ngọc có thật. Hồ nước xanh như màu ngọc bích, thi thoảng còn gợn chút sóng lấp lánh nắng vàng rất nên thơ. Nếu bạn đến hồ vào sáng sớm thì còn được chứng kiến một khung cảnh huyền ảo hơn nữa bởi những làn sương mỏng phảng phất trên mặt hồ, một chút gió nhẹ hơi se lạnh và hồ nước xanh rất dịu. Nhóm mình quyết định không đặt trước bất cứ loại phương tiện nào trước khi đến đây vì sợ đặt rồi mà hôm đó mưa thì sẽ không đi được nhiều, vì vậy mình chọn hôm thời tiết nắng đẹp mới ra Ga Taipei Main Station mua vé THSR để đi, và sau đó di chuyển bằng xe buýt tới tận hồ.
    Mình thuê xe đạp từ 10h sáng cho tới 6h chiều mà giá cũng không quá chát, vì vậy tụi mình cứ thong dong đạp xe ngắm cảnh hồ và dừng lại chụp hình thoả thích rồi lại đi tiếp.

    Ngày 5: Taipei 101 và lẩu Mala sang chảnh

    Ngày cuối cùng ở xứ Đài chúng mình đã biết thế nào là động đất. Mình tới Taipei 101 để thưởng thức Din Tai Fung và chủ yếu là để thử son chính hãng YSL nên la cà khu này khá lâu. Vừa bước chân đến hàng Din Tai Fung thì điện thoại rung giật rất gấp và tất cả mọi người đều luồng cuống lấy điện thoại ra đọc. May sao chỉ là dư chấn động đất 3 độ richter. Nhưng đến tối thì quả thật là rung cả nhà, cả đèn và tất cả các thứ luôn các bạn ạ. Cảm giác như bạn đi tàu lượn siêu tốc vậy.
    Din Tai Fung thì ngon khỏi bàn rồi, phục vụ cũng rất nhanh và cẩn thận dù cả hàng dài dằng dặc đứng đợi.
    Taipei 101 cũng như mọi trung tâm thương mại lớn khác với nhiều nhãn hiệu nổi tiếng như Apple, Louis Vuiton, YSL, Dior, Chanel,… Tầng trệt cũng là khu đồ ăn và siêu thị. Điểm mình ấn tượng nhất là đường phố xung quanh toà tháp này trông rất sang chảnh và hiện đại. Từ cổng sau của toà tháp có đường đi bộ trên cao nối liền khu ATT 4Fun Mall – khu tổ hợp mua sắm đủ các thương hiệu Zara, Home, Watson, Forever 21,.. Và bên ngoài là những con đường rợp bóng cây, các toà nhà văn phòng hiện đại. Lang thang một hồi và thử gà rán 1973 nổi tiếng xong mình di chuyển thêm một bến tàu điện ngầm về ga cuối Xiangshan và tình cờ phát hiện một công viên ngập tràn cây xanh trong lòng khu phố sầm uất này. Công viên có rất nhiều cây cổ thụ to, rễ chồi lớn lên mặt đất. Còn có cả một khu rừng nhỏ bảo tồn ếch quý hiếm. Trời mưa và sẩm tối nên mình không chụp được bức hình nào ưng ý. Bức dưới đây là một góc công viên nhìn ra Taipei 101 mà mình chịu khó đội mưa tạo dáng.
    Du lịch tự túc là những trải nghiệm vô giá cho tuổi trẻ mà bạn không dùng gì đánh đổi được. Mỗi hành trình đi qua là một lần bạn lớn lên và trưởng thành, là một lần bồi đắp thêm tình yêu cuộc sống trong bạn và chắp cánh thêm cho nhiều ước mơ, dự định. Vì vậy hãy cứ bay lên và thực hiện ước mơ nhé.
    Xem thêm nhiều kinh nghiệm du lịch Đài Loan từ Klook: